CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ

1. THẾ NÀO LÀ ĐẠO?

Phép tắc vận hành siêu vượt không gian và thời gian của đại tự nhiên gọi là Đạo

Vạn vật trong đại tự nhiên đều có chánh đạo của chúng để thuận theo, con người cũng là một trong vạn vật nên tự nhiên cũng có chánh đạo để thuận theo. Chúng ta đều biết sự chuyển động của các tinh cầu trong không gian cũng thuận theo quỹ đạo và quy luật cố định, đây chính là đạo của tự nhiên, mà đạo của tự nhiên thì nhất định phải tuân thủ. Nếu như Hải Vương Tinh trong tám hành tinh lớn mà nói: “Ta không muốn chuyển động như vậy nữa, ta chỉ muốn chuyển động 90 độ thôi“. Có khả năng một ngày nào đó sẽ xuất hiện một tin tức báo về: Hai hành tinh đã đâm vào nhau rồi. Cho nên, tinh cầu chuyển động thì có chánh đạo của nó, người với người chung sống với nhau cũng có chánh đạo phải tuân theo, đây chính là luân thường đại đạo.

Ngũ luân đại đạo là pháp tắc tự nhiên.

Ngũ luân là “Vua Tôi, Cha Con, Vợ Chồng, Anh Em, Bạn Bè” [1], gọi là luân thường đại đạo. Khi có thể thực hành mối quan hệ Ngũ luân tương đối bình thường thì giữa năm mối quan hệ đó sẽ không có xung đột mà sẽ chung sống hoà thuận, ấy là nhân loại đã tuân theo được pháp tắc của tự nhiên vậy. Mà khi mối quan hệ ngũ luân chưa tuân theo pháp tắc của đại tự nhiên và giáo huấn của Thánh Hiền thì mối quan quan hệ Ngũ luân sẽ xuất hiện xung đột và xảy ra va chạm. Mối quan hệ ngũ luân trong xã hội hiện nay đang chuyển động như thế nào? Chúng ta nhìn thấy vợ chồng có xung đột, cha con có xung đột, hơn nữa không phải là xung đột nhỏ, mà những sự kiện như cha giết con, con giết cha, đều có nghe thấy. Quan hệ Quân thần (người lãnh đạo & người bị lãnh đạo)[2] thì lại như thế nào? Hiện nay cũng vô cùng nguy cấp, có một số nơi diễn ra các sự kiện nhân viên bao vây công ty. Thử hỏi nếu bao vây công ty thì liệu họ có được lợi ích hay không? Con người thời nay chính mình muốn làm thế nào thì làm thế đó, đến sau cùng thì đôi bên đều bị tổn thương. Đây là làm việc thiếu lý trí, thiếu sự giáo dục của Thánh Hiền.Mối quan hệ Anh em hiện nay có được tốt không? Cha mẹ mất rồi còn chưa yên nấm mồ thì anh em đã vì tài sản mà tranh cãi. Giữa bạn bè thì cũng thiếu đạo nghĩa, tín nhiệm, khiến cho lòng người thời nay bất an. Mối quan hệ ngũ luân hiện nay đúng là đã lệch xa quỹ đạo chính xác rồi, cho nên mọi người phải đồng tâm hiệp lực để đưa Ngũ luân đại đạo xoay chuyển về con đường chánh đạo càng sớm càng tốt, nếu không thì sai lệch mỗi ngày một khó vãn hồi. Một khi không thể vãn hồi thì thế giới sẽ bị động loạn bất an, nhân loại sẽ tàn sát lẫn nhau.

Vợ chồng là căn bản của Ngũ Luân đại đạo

Trong quan hệ Ngũ luân thì luân nào là quan trọng nhất? Đó là mối quan hệ vợ chồng. Mỗi gia đình giống như một tế bào của xã hội, mỗi xã hội giống như một bộ phận của cơ thể, nếu như mỗi gia đình đều khoẻ mạnh, thì xã hội sẽ khoẻ mạnh. Rất nhiều người nói quan hệ cha con là quan trọng nhất, thế nhưng không có vợ chồng thì có cha con hay không, không có cha mẹ thì lấy đâu ra con cái? Cho nên, thứ tự này phải nên là trước hết có vợ chồng, sau đó mới có cha con.Vợ chồng chung sống hoà thuận vui vẻ thì bầu không khí trong gia đình sẽ tốt. Con trẻ ở trong gia đình hoà thuận vui vẻ đầy tình yêu thương này mà trưởng thành thì nhân cách sẽ được phát triển toàn diện. Ngược lại, cha mẹ thường hay tranh đấu mắng chửi nhau, từ nhỏ con trẻ đã sống trong môi trường này thì nội tâm đầy lo sợ, sẽ cảm thấy mình mất đi sự quan tâm chăm sóc của cha mẹ. Cảm xúc này vừa khởi lên thì nội tâm sẽ cảm thấy rất trống rỗng, không có cảm giác an toàn, vì vậy tìm được thứ gì liền muốn khống chế, chiếm hữu. Loại tâm thái này một khi đã hình thành thì cả đời chúng sẽ rất khổ.Rất nhiều đứa trẻ lớn lên trong gia đình hay cãi cọ đều muốn sớm ngày rời khỏi gia đình, kết hôn sớm lấy chồng sớm. Sau khi lấy chồng rồi, vấn đề có được giải quyết hay không? Không được! Ngược lại càng đau khổ hơn, bởi vì họ không có sẵn năng lực phán đoán đối tượng, chỉ nghĩ đến việc rời khỏi nhà thì có thể hạnh phúc. Họ rời khỏi gia đình này, lại bước vào một gia đình khác, trong thời gian này họ chưa có đủ kinh nghiệm làm một người vợ tốt, làm một người mẹ tốt, làm con dâu tốt, vì vậy rất có thể chặng đường sau này của họ sẽ càng  thêm gian khổ. Cho nên, vợ chồng chung sống với nhau được tốt sẽ vô cùng quan trọng đối với sự trưởng thành nhân cách cả đời của con trẻ.Tỷ lệ ly hôn hiện nay đặc biệt cao, rất nhiều gia đình đã ở trong trạng thái không hoàn thiện. Trong hoàn cảnh này liệu có thể dạy tốt con cái được không, đây là tình hình nhân sinh đáng để chúng ta đối diện. Đời người giống như một ván cờ, ván cờ này không dễ chơi, nếu mỗi bước đi mà bạn đều có thể tính toán một cách đầy sinh động thì mới thể hiện công phu chân thật. Đời người đừng sợ bị vấp ngã, chỉ cần chịu đứng dậy thì con cái sẽ nhìn thấy sự thành tâm và dũng khí của cha mẹ, tự nhiên chúng sẽ sinh lòng kính trọng đối với cha mẹ.Tôi có mấy bạn học rất ưu tú, từ nhỏ cha mẹ đã ly dị, họ đều là do mẹ nuôi lớn. Mẹ của họ không chỉ phải làm việc để cung cấp toàn bộ cho nhu cầu học tập của họ, mà còn ở bên cạnh họ cho đến khi họ trưởng thành, vì vậy từ nhỏ họ đã vô cùng cảm ân Mẹ mình. Sau khi công việc của mấy bạn học này của tôi ổn định rồi, họ đều thỉnh cầu Mẹ về hưu để họ được phụng dưỡng. Cho nên, đời người đừng sợ vấp ngã, quan trọng là phải dũng cảm đứng lên tiến về phía trước, nhất định có thể chuyển biến nghịch cảnh của cuộc đời thành một con đường bằng phẳng rộng lớn viên mãn. Sau khi chúng ta nhận thức được tầm quan trọng của mối quan hệ vợ chồng rồi thì có thể lý giải được rằng, con trẻ trưởng thành trong một gia đình hòa thuận thì không những quan hệ cha con mẹ con sẽ trở nên rất thân thiết, mà nền tảng về đức hạnh và học vấn của con cái cũng được cắm rễ rất sâu, những đứa trẻ như vậy sẽ có tiền đồ rộng mở!Tôi còn nhớ khi sống chung với cha tôi, có rất nhiều kỷ niệm đẹp. Cha tôi rất nghiêm túc, nhưng từ sự quan tâm của ông dành cho con cái, con cái cũng có thể cảm nhận được tình yêu của cha mình. Ở nước ta, tình yêu của cha mẹ dành cho con cái tuyệt đối không phải là ôm ấp chúng trong lòng rồi nói rằng:  “Cha rất yêu con”, mà thay vào đó là sự quan tâm giúp đỡ con cái từng ly từng tí trong cuộc sống.Thỉnh thoảng ban đêm cha đưa tôi ra ngoài đi dạo, ông lái xe máy chở tôi đi, lúc đó tôi cảm nhận được mình là người vô cùng hạnh phúc. Tôi ôm lấy cha, có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể ông, mà hơi ấm đó cũng làm cho tâm tôi rất ấm áp. Mặc dù cha tôi uy nghiêm, nhưng cũng làm cho con cái cảm nhận được sự quan tâm của ông.Tôi đề nghị các bạn nam, làm bạn với con không nhất định mỗi ngày phải ở cùng con một, hai giờ đồng hồ. Chỉ cần các bạn có tâm, mỗi ngày mười phút thôi cũng tốt rồi. Mỗi ngày dành ra mười phút kể các câu chuyện về Bát Đức [3](tám đức tính tốt) cho con nghe, chính là mời Thánh Hiền đến dạy dỗ con cái. Mỗi ngày đều không gián đoạn, ngồi kể các câu chuyện đức hạnh cho con nghe, làm bạn với con, thì con cái có thể trực tiếp cảm nhận được sự chăm sóc của cha mẹ. Chăm sóc con cái thì quan trọng nhất chính là làm phải có tâm, như vậy giữa cha con càng thêm thân thiết, mà con cái đối với cha mẹ cũng có tâm cảm ân. Khi con  bước vào xã hội, chỉ cần gặp được người lớn giúp đỡ đề bạt chúng, tâm cảm ân của chúng sẽ tự nhiên sinh ra. Thời xưa có một câu danh ngôn “Trung thần xuất thân từ người con hiếu thảo[4], đây là câu nói có đạo lý rất thâm sâu.

Bản thân nỗ lực thực hành mới là người có đạo đức

Khi tôi đến Thâm Quyến dạy học, có một trường mẫu giáo lấy việc đọc tụng kinh điển làm chính, giáo viên của họ mời tôi giảng một bài cho các bạn nhỏ, tôi chọn giảng “Đệ Tử Quy”. Vừa bước vào lớp học, tôi liền nói với các bạn nhỏ:– Các con, hôm nay thầy sẽ cùng với các con học “Đệ Tử Quy”. Tất cả học sinh lập tức khác miệng đồng lời [5] mà thưa:– Thưa Thầy, chúng con học qua rồi, cũng đã học thuộc rồi ạ. Thái độ học tập rất là quan trọng, các bạn nhỏ mới có 6 tuổi mà đã xem nhẹ đối với học vấn rồi, cho rằng học thuộc là được rồi. Tôi tiếp tục nói với các bạn nhỏ:- Chữ viết của chúng ta là loại chữ có đầy trí huệ, văn tự toàn thế giới chỉ có chữ viết của chúng ta có thể hiển lộ ra triết học và trí huệ cuộc đời. Chúng ta hãy xem chữ “Đạo”(道)này, chúng ta đọc tụng kinh điển chính là phải làm một người có đạo đức. Chữ này bên phải là chữ “Thủ” (首), bên trái là một bộ “Sước” (辶), Sước nghĩa là bước đi, đại biểu phải thực tiễn; Chữ Tiến (進) trong Tiền Tiến (前進) (tiến lên phía trước) có bộ Sước (辶) (bước đi), chính là đại biểu cho việc phải nỗ lực thực hành. Cho nên, người có đạo đức trước hết phải có thể nỗ lực thực hành, có thể làm được mới là người thực sự có đạo đức.– Này các bạn nhỏ, các con đã làm được câu nào trong “Đệ Tử Quy” rồi? Vốn dĩ cái đầu của bọn trẻ đang ngẩng rất cao, vừa nghe thấy câu nói này thì chúng lập tức cúi đầu xuống. Câu đầu tiên trong “Đệ Tử Quy” là “Cha mẹ gọi, trả lời ngay“, đã làm được chưa? Chưa làm được! Bây giờ trẻ nhỏ khoảng bảy, tám tuổi rất hay cãi lại cha mẹ. Bạn tôi nói: “Đâu cần đợi bảy, tám tuổi! Bốn, năm tuổi đã rất ghê gớm rồi!“Câu đầu tiên còn chưa làm được, cho thấy thái độ cầu học của trẻ nhỏ ngay lúc bắt đầu đã không quay về việc phải nỗ lực thực hành. Nhưng thật ra trẻ nhỏ rất dễ dạy, chỉ cần lời của bạn nói khiến cho chúng có thể tín phục thì chúng có thể tiếp nhận. Hôm đó khi tôi dạy học xong, trong lớp có một đứa trẻ đã ghi vào trong Nhật ký là: “Thầy Thái hôm nay dạy chúng con “Đệ Tử Quy”. Thầy Thái nói: “Đệ Tử Quy” là để làm, chứ không phải để học thuộc“. Ngoài ra còn có một bé gái, sau khi nghe thấy tôi giảng câu giáo huấn “Sáng phải thăm, tối phải viếng” trong Đệ Tử Quy, sáng hôm sau liền đứng trước cửa phòng cha mẹ, khi cha mẹ của bé vừa bước ra, cô bé liền cung kính cúi chào cha mẹ rồi nói:– Thưa ba, thưa mẹ, con chào ba mẹ buổi sáng, đêm qua ba mẹ ngủ có ngon giấc không ạ?Cha mẹ của cô bé lập tức gọi điện thoại đến trường mẫu giáo hỏi: “Hôm qua xảy ra việc gì vậy?”Những bậc cha mẹ thế này rất có tính cảnh giác và độ nhạy cảm, biết là con trẻ có thay đổi nhất định là do ở trường đang tiến hành một loại giáo dục nào đó, sau khi đã hiểu rõ rồi thì mới có thể phối hợp mật thiết với thầy cô giáo, cha mẹ và thầy cô cùng hợp tác. Chúng ta hướng dẫn con cái cầu học vấn thì khi bắt đầu nhất định phải thực hành cách đối nhân xử thế trong đời sống.[1] Ngũ luân: là năm mối quan hệ Quân Thần, Phụ Tử,  Phu Phụ, Huynh Đệ, Bằng Hữu[2] Mối quan hệ Quân – Thần (Vua tôi), trên thực tế hiện nay thì đó là mối quan hệ giữa người lãnh đạo và người bị lãnh đạo[3] Bát Đức: Tám đức hạnh tốt của người xưa, gồm có: Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ.[4] Trung thần xuất ư Hiếu tử chi môn 忠臣出於孝子之門[5] Dị khẩu đồng thanh 異口同聲


MỤC LỤC TOÀN SÁCH

CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ