CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ

20. CON TRẺ CHÚ TRỌNG VÀO ĂN MẶC THÌ PHẢI LÀM SAO?

Mặc quần áo hà tất phải hư vinh

Áo quý sạch, không quý đắt, hợp thân phận hợp gia đình. Hợp thân phận, hợp gia đình là ý nói đồ chúng ta mặc vào người phải tuân theo địa vị xã hội của mình, dựa vào tình hình kinh tế của mình mà mua quần áo. Tôi đến Liên xã Đài Trung để tham quan nhà tưởng niệm Thầy Lý Bình Nam, nhìn thấy áo khoác của Thầy Lý đều vô cùng gọn gàng sạch sẽ, nhìn thì thấy còn rất mới, trên thực tế thì đã mặc mấy chục năm rồi. Quần áo lót và tất vớ của Thầy Lý đều là vá chằng vá chịt, Thầy Lý đã làm ra cho chúng ta một tấm gương tốt. Khi chúng ta gặp gỡ bất kỳ người nào, phải để cho người ta còn thấy quần áo gọn gàng sạch sẽ, thế nhưng những chỗ mà người khác không nhìn thấy được, có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm. Lấy tâm cảnh của Thầy Lý, Thầy tiết kiệm từng ly từng tý đều là vì đại chúng mà tiết kiệm. Thời đại Xuân Thu, quần áo của Yến Anh mặc được hơn ba mươi năm, bởi vì ông là Tể tướng cho nên phong khí tiết kiệm này của ông đã ảnh hưởng đến toàn bộ triều đình.

Hướng dẫn con trẻ xây dựng thẩm mĩ quan chính xác

Người hiện nay đối với sự thể hội về cái đẹp không sâu sắc, giáo dục xã hội cũng không ngừng dẫn dắt lầm đường cho thế hệ sau, cho rằng hình thể đẹp mới gọi là đẹp, đây đều là ngôn từ tương đối bị sai lệch, thế hệ sau sẽ dần dần theo đuổi phương hướng này. Hiện nay phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh hình nhiều vô cùng, phẫu thuật thẩm mỹ liệu có xinh đẹp không? Nhìn thấy rất không tự nhiên, rất không thoả mái. Rất nhiều người vì để có thân hình mảnh mai mà phá hoại đi cơ thể của chính mình. Thật ra khi con người đi truy cầu thứ sắc đẹp này thì nội tâm của họ rất trống rỗng, lúc nào cũng nghĩ xem người khác có ngắm mình không, họ tiêu một số tiền lớn để mua một bộ quần áo, mặc đến văn phòng làm việc, còn muốn nói với người khác là bạn thấy tôi hôm nay có gì khác biệt không? Nếu gặp được một lời nói không êm tai rằng: “Có á?” thì họ sẽ tức chết, tiêu nhiều tiền để mua quần áo hàng hiệu như vậy, thế mà chẳng có ai phát hiện. Nếu làm người mà lúc nào cũng sống trong hư vinh, sống trong cái nhìn của người khác, thì đó thật sự là khổ chẳng nói nên lời! Cái đẹp của phụ nữ là cái đẹp từ bên trong, họ chung sống với người càng dần càng có duyên, cũng rất có nhân duyên, sắc đẹp như vậy mới lâu dài, cái đẹp này là từ trong đức hạnh nội tại của họ mà phát xuất ra. Có một số phụ nữ thường khi mới nhìn lần đầu thấy rất xinh đẹp, nhìn lần thứ hai sẽ cảm thấy họ đánh mất đi sức hấp dẫn, khi họ vừa mở miệng nói ra thì lập tức sẽ khiến cho người ta té ngã, thứ sắc đẹp trong thời gian nắm tạm này đã biến mất rồi. Cho nên, chúng ta phải hướng dẫn con trẻ phải có nhãn quang, cách nhìn chính xác đối với cái đẹp.

Quần áo mặc không phù hợp sẽ tạo nghiệp chuốc lấy hoạ

Mặc quần áo không chỉ ảnh hưởng đối với chính mình và gia đình mà còn ảnh hưởng tới phong khí của xã hội, khi hành vi không tốt của bạn ảnh hưởng đến phong khí xã hội thì bạn đã tạo ra tội nghiệp rất lớn. Trong lịch sử có một số người bởi vì ăn mặc đã gây ra phong tục suy đồi nên rất sớm mất mạng, bởi vì ảnh hưởng này quá rộng lớn. Thời xưa như thế, cận đại, hiện đại cũng như thế. Mọi người nhìn xem những quần áo đó một mình một phách, dẫn dắt lầm đường lạc lối những nghệ sĩ trẻ, thọ mạng của họ đều rất ngắn tạm. Cho nên nhân quả báo ứng tơ hào chẳng sai, chỉ cần để ý thì có thể nhìn thấy chân tướng của nhân quả. Nếu chúng ta sinh ra con gái, quần áo mặc vào của người làm mẹ nhất định phải đoan trang, mẹ ăn mặc quá hở hang thì con gái sẽ học tập theo. Con gái sẽ mặc vào còn hở hang hơn, rất có thể sẽ dẫn đến việc người khác sẽ coi thường, đùa cợt với chúng, thậm chí còn có thể chiêu cảm đến nguy hiểm.

Giúp cho trẻ nhỏ hiểu bệnh tật phần nhiều là từ ăn uống mà ra

“Với ăn uống, chớ kén chọn; ăn vừa đủ, chớ quá no. Đối với thức ăn phải nên cân bằng, không được kén ăn. Ăn uống cũng phải phù hợp, ăn no bảy, tám phần là được rồi, không cần phải ăn quá căng bụng. Người yêu người thì thường được người yêu lại; người yêu vật thì thường được vật yêu lại, bạn rất trân quý quần áo thì có thể dùng được rất lâu; bạn rất yêu thương bảo hộ đối với hệ tiêu hoá của mình, chúng cũng có sẽ hồi đáp cho bạn, có thể dùng được tám mươi năm, chín mươi năm, thậm chí là một trăm năm. Tục ngữ nói: “Bệnh từ miệng vào, Hoạ từ miệng ra”. Cơ thể của con người hiện nay có tốt không? Bệnh văn minh thật sự là trăm ngàn thứ kỳ quái. Bệnh ung thư hiện nay ở đâu cũng có thể phát triển, kết quả đã hiển lộ ra rồi, chứng minh cái nhân đã gieo xuống, những thứ ăn vào là không khoẻ mạnh. Chúng ta cũng hiểu rõ được người hiện nay ăn thức ăn có dinh dưỡng không tốt, đại đa số đều là quá dư thừa dinh dưỡng. Thế nhưng rất kì lạ là người hiện nay đều là biết rất rõ, rõ ràng là đã quá dư thừa rồi mà vẫn bị kẹt ở trong quan niệm dinh dưỡng không đủ.

 Chúng ta nhìn thấy rất nhiều trẻ nhỏ hiện nay, trong kỳ nghỉ hè đi tham gia các hoạt động giảm béo phì, ở đó nhảy nhót rất lâu. Tôi nghĩ chúng chịu nghe lời mà đi nhảy nhót như vậy, có thể là việc chúng đã đàm phán trước với mẹ về điều kiện tốt, “con đi nhảy năm ngày, Thứ Bảy mẹ phải đưa con đi ăn Mc Donald“. Quả thật như vậy, làm sao có thể giảm béo được chứ? Sau khi chúng nhảy nhót rồi, trái lại còn thèm ăn hơn, lại tiếp tục ăn một bữa thật to, vậy thì càng giảm càng béo. Cho nên, phải để cho con trẻ xây dựng được thói quen ăn uống chính xác từ nhỏ, nếu không con trẻ béo phì rất khổ sở. Tôi dạy một học sinh, cậu bé lúc học lớp 6 tiểu học thì đã nặng 109 kg rồi, lúc em đi trên đường cũng thở không nổi, tôi ở bên cạnh nhìn thấy cũng thở gấp, thật sự là rất khổ sở. Cậu bé thường hay đến giữa giờ học thì giơ tay lên: “Thưa thầy, em muốn đi vệ sinh“. Tôi nhìn cậu bé mặt thường ưu sầu nên đi tìm hiểu một chút, hoá ra là mẹ của em cho em uống thuốc giảm béo, sau khi uống rồi, rất nhiều mỡ sẽ bị thải ra, cho nên phải nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh. Trẻ nhỏ béo phì có phải sinh ra vốn như vậy không? Phần nhiều béo phì cũng không phải do di truyền, hầu như đều là do thói quen ăn uống hình thành.

 Chúng ta hiểu rõ được hiện nay không phải là dinh dưỡng không tốt, mà là dinh dưỡng quá thừa, cho nên nạp vào thức ăn phải nên nắm được chừng mực. Rất nhiều người mỗi ngày ăn quá nhiều gà vịt thịt cá, chứng tỏ lượng chất protein mà họ ăn vào quá dư thừa. Thật ra đối với nhu cầu protein của con người, mỗi ngày chỉ cần 40 grams đến 60 grams là đủ, có vẻ như người hiện nay gần như đều vượt quá tiêu chuẩn này nhiều lần. Chất protein quá nhiều sẽ tạo thành a-xit hoá trong cơ thể, cơ thể có tính a-xit là căn nguyên của bệnh mạn tính.

Xa xỉ là nguyên nhân của hại thân bại gia

Chúng ta truy cầu vật chất thái quá thì sẽ tạo thành sự suy bại của gia đình, thậm chí là quốc gia. Có một học sinh cấp 2 tham gia kỳ thi vượt cấp lên Trung học, sau khi thi xong, nó đã nói với cha nó rằng:

– Ba ơi, ba phải mua cho con mấy bộ quần áo hàng hiệu đấy!

Cha mẹ nó cảm thấy không thể hiểu nổi, vì sao phải mua quần áo hàng hiệu cho nó? Con trai họ tiếp tục nói:

– Bởi vì con thi đậu lên Trung học rồi, đã giúp cho ba mẹ tiết kiệm được mấy vạn đồng tiền phí tài trợ, cho nên cha mẹ phải nên mua mấy bộ quần áo hàng hiệu cho con.

Đứa bé nói điều kiện với cha mẹ! Bởi vì ở Trung Quốc, nếu như không thi đậu vào Trung học, cũng có thể bỏ ra một số tiền lớn để được vào học ở trong trường Trung học. Bạn xem, đứa bé bị những vật chất hư vinh này khiến cho không còn biết việc học hành là việc của ai. Đi học vốn dĩ là việc của chính mình, vậy mà còn đem hưởng thụ vật chất ra để làm điều kiện đàm phán với cha mẹ. Con trẻ như vậy khi lớn lên có thể thành tài được không? Đương nhiên là không thể thành tài được rồi.

Có một Thầy giáo họ Lý, có một ngày nọ dạy xong môn thư pháp, có phụ huynh của một em học sinh không có cách gì đến đón đứa bé này nên đã gọi điện thoại cho Thầy Lý nói:

– Tối nay liệu có thể nhờ Thầy dẫn con trai tôi đi ăn cơm được không ạ?

Thầy Lý nói không vấn đề gì. Lúc họ ngồi ở nhà hàng, đứa bé này vô cùng thuần thục, giơ tay ra hiệu, gọi nhân viên phục vụ qua:

– Cô ơi, cho cháu hai ly Cola.

Sau đó cầm lấy cái menu đồ ăn, đứa bé này vô cùng có tư thế, lập tức nói:

– Đây, cháu cần món này, cháu cần món này.

Đứa bé mới có sáu tuổi, bảy tuổi, chọn thứ ăn đã vô cùng thành thạo, hơn nữa chọn đều là những đồ ăn tương đối đắt tiền, thầy Lý ở bên cạnh nhìn thấy mà ngẩn người ra. Lúc này thầy Lý đã đột nhiên nghĩ rằng, những động tác này của nó là học từ ai? Cha của nó là quan chức, có thể thường hay dẫn theo nó đến quán nhậu để ăn cơm, đứa bé trong hoàn cảnh ô nhiễm này cũng thay đổi được rất phóng khoáng, rất xa xỉ. Cho nên, chúng ta cũng là phải lấy cần kiệm để duy trì gia đình thì mới là nhân sinh quan chính xác.

 


MỤC LỤC TOÀN SÁCH

CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ