CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ

7. BỒI DƯỠNG OAI NGHI ĐI ĐỨNG NẰM NGỒI

Oai nghi của đạo pháp tự nhiên là oai nghi tốt nhất

Tổ tiên xưa dạy dỗ chúng ta tiêu chuẩn đi đứng nằm ngồi, phải làm được “đứng như tùng, đi như gió, ngồi như chuông, nằm như cung”, đây đều là đạo pháp tự nhiên, là thói quen sinh hoạt lành mạnh nhất.

Đứng như tùng

Con người khi đứng thì phải giống như cây tùng, đầu đội trời chân đạp đất. Ở giữa trời đất, chỉ có một loài động vật có thể đầu đội trời chân đạp đất, hấp thụ chánh khí của trời đất, chính là loài người. Người nam chúng ta lúc đứng thì phải ngẩng đầu ưỡn ngực, hai chân rộng bằng vai, tay để xuống thật tự nhiên; lúc này có thể quán tưởng phía xa là đại dương bao la không ngằn mé thì bạn sẽ hấp thụ được tinh hoa của trời đất. Nếu đứng mà rất không tự nhiên, hôm nay người ta nói chuyện làm ăn với bạn thì sẽ không có niềm tin vào bạn, cho nên hình tượng của một người sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn của người khác đối với bạn.

Người nữ khi đứng có thể một chân trước, một chân sau, sau đó đặt tay phải để lên trên tay trái, nhìn như vậy sẽ vô cùng đoan trang. Nếu người nữ mặc quần để nói chuyện, tay sẽ phải để cao hơn một chút; nếu mặc váy thì tay có thể để xuống thấp một chút.

Đứng như tùng“, khi đứng ngoài việc phải có oai nghi ra, còn có một điểm rất quan trọng, đó là liên quan trực tiếp đối với thân thể của mình. Chúng ta phát hiện ra hiện nay rất nhiều người bị bệnh gai xương, đều là do đứng không thẳng, đầu xương chịu áp lực lâu ngày, lâu rồi sẽ tạo ra một số xương yếu, cho nên tư thế đứng rất quan trọng đối với sức khoẻ của thân thể. Chúng ta xem thanh thiếu niên hiện nay đều đứng như thế nào? Thân thể vẹo bên này, vẹo bên kia, có cái gì có thể tựa thì tựa một chút, giống như là lúc nào cũng ngã xuống được, thật là lười biếng. Nếu tư thế của họ tiếp tục kéo dài thì càng lâu sẽ càng ảnh hưởng đến tình trạng bên trong của họ, càng dần càng phóng túng buông tuồng. Mấy chục năm trước cha mẹ giáo dục con trẻ, nếu con trẻ đứng không đúng thì ánh mắt của cha mẹ liền trừng một cái, hoặc là cho ăn đòn ngay, đây đều là vì oai nghi và sức khoẻ thân thể của con cái mà suy nghĩ.

Nếu hiện nay quý vị vẫn đứng chưa đúng, tôi chỉ cho quý vị một phương pháp luyện tập. Đó là mỗi ngày dùng thời gian 20 phút, đứng dán chặt cơ thể của mình vào tường, kiên trì lâu dài một chút thì nhất định có thể uốn nắn lại cho đúng tư thế đứng. Mà lúc luyện tập thì phải đứng tự nhiên một chút, trong tâm đừng căng thẳng, nếu không đứng lâu có thể sẽ bị chuột rút.

Đi như gió

Chúng ta hãy xem trẻ nhỏ hiện nay, tư thế đi rất không phù hợp, khi đi thì hai vai bên cao bên thấp. Những hành vi và động tác sinh hoạt này, người làm trưởng bối phải chú ý nhiều hơn để rèn luyện dáng đi cho chúng. Khi chúng tôi gọi trẻ nhỏ lên bục giảng để nói chuyện thì yêu cầu khi các em bước lên bục cũng phải phải bước đi như gió, bước đi phải tự nhiên. Kết quả là khi các em gặp phải cảnh này, tay chân thường hay quýnh quáng, căng thẳng đến nỗi không đi nổi, cho nên chúng ta phải rèn luyện cho trẻ nhỏ nhiều thì các em mới có can đảm.

Chúng ta suy xét một chút, một người khi leo lên cầu thang mà bước chân rất nặng nề, đây là đại biểu cho nội tâm của họ cũng rất nặng nề; nếu tâm của quý vị rất tự tại, rất thanh tịnh thì khi bước đi, bước chân sẽ rất nhẹ nhàng. Cho nên, hành vi mà con người biểu hiện ra, đều là phản ánh một loại tâm cảnh ở bên trong của họ.

Ngồi như chuông

Khi ngồi xuống thì phải giống như một quả chuông, đại biểu cho việc đối nhân xử thế của một người là vô cùng an định chắc chắn. Trẻ nhỏ hiện nay không biết cách ngồi, chúng ta làm thầy cô cũng phải dạy các em tư thế ngồi. Trong quá dạy học, chúng ta phải làm mẫu một số tư thế và thái độ này cho các em thì các em mới biết được mà bắt chước học tập.

Ngồi như chuông, tư thế ngồi của người nam, hai chân rộng bằng vai, ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay để ở trên hai đầu gối thật tự nhiên, vậy có khí thế hơn. Khi nói chuyện với người khác thì đối phương cũng sẽ cảm thấy quý vị rất có phong độ. Nếu người nam ngồi xuống mà hai chân khép lại thì sẽ nhìn không được hào phóng lắm.

Tư thế ngồi của người nữ, hai chân phải khép lại, tay phải đặt chồng lên tay trái, rồi đặt lên đùi trái, tư thế ngồi như vậy sẽ trang nghiêm hơn. Có một trường nghệ thuật mời họp phụ huynh, nhà trường sắp xếp các cô giáo dạy vẽ tranh cổ ngồi ở hàng đầu tiên đều là y theo cách ngồi của người nữ. Tất cả phụ huynh đều được sắp xếp ngồi ở phía sau, những phụ huynh này vốn dĩ ngồi không thẳng, chính là ngồi vếch chân lên, đột nhiên những phụ huynh này nhìn thấy một hàng các cô giáo đều ngồi trang nghiêm chỉnh tề như vậy nên sau đó tư thế ngồi của các phụ huynh trong vô hình trung đều có sự cải thiện rất lớn. Sau buổi họp, phụ huynh mới hỏi hiệu trưởng rằng: “Thầy tìm đâu ra những nhân viên có tố chất tốt như vậy?. Cho nên, oai nghi của chúng ta cũng có ảnh hưởng đến niềm tin của người khác đối với chúng ta.

Nằm như cung

 “Nằm như cung“, là chỉ tư thế khi nằm ngủ, nằm nghiêng lên sườn phải, đây là có lợi nhất đối với sức khoẻ của thân thể. Bởi vì nằm lên sườn trái sẽ ép vào tim, ép vào dạ dày, như vậy sẽ không tốt. Tốt nhất là tư thế ngủ phải được dạy từ nhỏ, nếu tư thế ngủ thành thói quen rồi thì muốn sửa lại cũng không dễ.

Chớ đạp thềm

Cửa ra vào thời xưa có cái bậu cửa (ngưỡng cửa), có người cứ thích đạp lên bậu cửa, tư thế như vậy không những nhìn không đúng, mà còn rất thô lỗ, cũng không cung kính với đồ vật. Thường hay đạp lên như thế thì bậu cửa rất dễ bị hỏng. Hiện nay có trẻ nhỏ nhìn thấy tường vách cũng sẽ đạp chân lên một cái, đạp đến nỗi bức tường có rất nhiều dấu chân, như vậy biểu lộ không có giáo dưỡng, không có chuẩn mực đạo đức nơi công cộng trong xã hội. Cho nên chúng ta phải đúng lúc đó mà dạy trẻ nhỏ phải yêu tiếc của công, phải tuân thủ chuẩn mực đạo đức nơi công cộng trong xã hội.

Không đứng nghiêng

“Không đứng nghiêng”, đây là nói khi đứng thì nghiêng về một bên hoặc là đứng tựa lưng vào gì đó, những động tác này đều rất khó coi. Ngay cả đứng mà họ còn tuỳ tiện như thế thì bạn có dám giao việc quan trọng cho họ làm hay không? Tin rằng người mà việc nhỏ mà còn cẩu thả thì lúc có việc lớn họ cũng không thể nào đột nhiên biến thành rất cẩn thận được. “Chớ thấy việc thiện nhỏ mà không làm, chớ thấy việc ác nhỏ mà làm“, một người có năng lực rất lớn cũng đều bắt đầu cắm gốc từ chỗ nhỏ, hành vi không tốt của một người cũng đều bắt đầu cẩu thả từ trong những việc vụn vặt trong đời sống.

Chớ ngồi dang

“Chớ ngồi dang” (Hán Việt: Vật ki cứ) – ki là cái ki hốt rác, miệng của cái ki hốt rác mở ra rất lớn to, ý nghĩa của “vật ki cứ” chính là ngồi xuống thì hai đùi không được dang ra giống như cái ki hốt rác. Dang rộng  ra thì nhìn rất khó coi, nếu là phụ nữ thì có thể khiến cho người bình phẩm không tốt.

Không rung đùi

Lúc ngồi thì hai chân không được lắc qua lắc lại, còn có người rung lên rung xuống, hai chân cứ vậy không ngừng rung động, loại hiện tượng như vậy rất nhiều. Có một lần chúng tôi tổ chức một hội diễn giảng có quy mô lớn, đến nghe giảng phía trước đều là quan chức, họ đều ngồi ở dưới bục giảng cứ lắc qua lắc lại, lúc này thật sự chúng tôi cũng không muốn giảng tiếp nữa. Nhưng chúng ta phải suy nghĩ, tại sao những vị quan chức này cứ rung như vậy? Họ quá nhiều việc! Mặc dù người ngồi đó nghe giảng nhưng trong tâm vẫn đang suy tính công việc khác. Khi con người đang bất an, tâm lại động thì rất tiện cho thói quen rung chân; nội tâm của một người rất bình lặng thì sẽ không rung động. Điểm này phải hết sức chú ý, rất nhiều người khi rung chân mà bản thân cũng không cảm giác được rõ, bởi vì đã thành thói quen rồi. Nếu hôm nay bạn bàn chuyện làm ăn với người khác mà chân cứ rung lên không ngừng thì còn có thể nói chuyện tiếp được không?


MỤC LỤC TOÀN SÁCH

CHƯƠNG 4 - XỬ LÝ VẤN ĐỀ